TRẦN TRỌNG KIM
Tiểu
sử
Trần Trọng Kim, nhà
giáo dục, nhà biên
khảo văn học và sử
học Việt Nam, bút hiệu Lệ thần,
sinh năm 1883
(Quư Mùi)
tại làng Kiều Linh, xă Đan Phố, huyện Nghi Xuân,
tỉnh Hà Tĩnh.
Xuất thân trong một gia đ́nh Nho giáo,
ông học chữ Hán từ nhỏ. Năm 1897, ông học Trường
Pháp-Việt Nam Định, học chữ
Pháp. Năm 1900, ông thi đỗ vào Trường thông ngôn
và đến 1903 th́ tốt nghiệp. Năm 1904, ông làm Thông
sự ở Ninh B́nh. Năm 1905, ông qua Pháp
học trường Thương mại ở Lyon, sau
được học bổng vào trường Thuộc
địa Pháp. Năm 1909, ông vào học trường
Sư phạm Melun và tốt nghiệp ngày 31 tháng 7
năm 1911
rồi về nước. Ông lần lượt dạy
Trường trung học Bảo hộ (Trường
Bưởi), Trường Hậu
bổ và Trường nam Sư
phạm.
Chân dung Trần Trọng Kim trong
quyển Việt Nam Sử
Lược
Ông giữ nhiều chức vụ trong
ngành giáo dục thời Pháp thuộc như: Thanh tra Tiểu
học (1921),
Trưởng ban Soạn thảo Sách Giáo khoa Tiểu học
(1924),
dạy Trường Sư phạm thực hành 1931, giám
đốc các trường nam tiểu học tại Hà
Nội (1939).
Trần Trọng Kim c̣n là Phó trưởng ban Ban Văn
học của Hội Khai trí tiến đức và Nghị
viên Hội đồng Dân biểu Bắc Kỳ. Một
năm sau khi ông về hưu (1943), Nhật
Bản kéo vào Đông Dương và bí mật
đưa ông cùng Dương Bá Trạc ra
nước ngoài. 1945, ông được đưa về
nước. Từ thập niên 1910 đến thập niên 1940, ông cũng
viết nhiều sách về sư
phạm và lịch
sử.
Ngày 9 tháng 3
năm 1945, Nhật
đảo chính Pháp, độc chiếm thuộc địa Đông Dương. Để
tranh thủ sự ủng hộ của người Việt, Nhật
tuyên bố trao trả độc lập cho Việt Nam. Ngày
11 tháng 3
năm 1945, triều đ́nh Huế tuyên bố hủy
bỏ Ḥa ước Patenôtre kư với
Pháp năm 1884,
khôi phục chủ quyền Việt Nam. Trần Trọng
Kim được giao thành lập nội các vào ngày 17 tháng 4
năm 1945. Đây là chính phủ
đầu tiên của nước Việt Nam độc
lập và Trần Trọng Kim trở thành Thủ tướng
đầu tiên của Việt Nam.
Tháng 6 năm 1945, chính phủ Trần
Trọng Kim đặt quốc hiệu là Đế quốc Việt
Nam; đặt quốc thiều là bài "Đăng đàn cung";
quốc kỳ có "nền vàng h́nh chữ nhật,
giữa có h́nh quẻ Ly màu đỏ thẫm".
Chính phủ Trần Trọng Kim thực
chất vẫn nằm dưới sự bảo hộ
của quân đội Nhật chiếm đóng Đông
Dương, v́ vậy có nhiều người cho rằng
đây chỉ là một chính phủ bù nh́n thân Nhật và
không có được sự ủng hộ của dân chúng.
Khi quân Nhật đầu hàng Đồng
Minh, chính
phủ Trần Trọng Kim cũng chỉ tồn
tại được đến ngày 23 tháng 8
năm 1945 th́ sụp đổ. Tuy nhiên, trong thời gian
ngắn ngủi, chính phủ này cũng đă làm
được một việc quan trọng là thống
nhất về mặt danh nghĩa đất Nam Kỳ vào
đất nước Việt Nam; và thay chương tŕnh
học bằng tiếng Pháp sang chương tŕnh học
bằng tiếng Việt, do học
giả Hoàng Xuân Hăn biên soạn. Bộ
trưởng Bộ thanh niên Phan Anh
đă thành lập đoàn Thanh niên Tiền tuyến, Thanh niên
Xă hội. Trường Thanh niên tiền tuyến đă
đào tạo ra nhiều tướng lĩnh, sĩ quan
của Việt Nam Dân chủ
Cộng ḥa sau này.
Sau khi Việt
Minh giành được chính quyền và nước
Việt Nam Dân chủ
Cộng ḥa được thành lập, Trần
Trọng Kim lưu vong ra nước ngoài. Sau nhiều
năm tháng long đong ở Quảng
Châu và Hồng Kông, ngày 6 tháng 2
năm 1947,
ông trở về Sài G̣n và sống tại nhà luật sư Trịnh
Đ́nh Thảo. Năm 1948, ông qua Nam Vang
và sống với người con gái. Sau đó, ông lại
trở về Việt Nam sống thầm lặng và mất
tại Đà Lạt vào ngày 2 tháng 12
năm 1953,
thọ 71 tuổi.
Trần Trọng Kim được
đánh giá là một học giả uyên thâm cả tân và
cựu học, là người tận tụy cho ngành giáo
dục Việt Nam đầu thế
kỷ 20. Tuy nhiên, ông là người có tư
tưởng bảo thủ và dân tộc - bảo hoàng. Tác
phẩm Việt Nam sử lược được
đánh giá là một trong những quyển sử Việt
Nam có phong cách ngắn gọn, súc tích và dễ hiểu,
được tái bản nhiều lần.
Tác phẩm
Trước năm 1945, Trần
Trọng Kim có nhiều tác phẩm nổi tiếng thời
bấy giờ về các lĩnh vực sử học, nghiên
cứu và sư phạm gồm:
Sơ học luân lư (1914),
Vương Dương Minh (1914),
Sư phạm khoa yếu lược (1916),
Việt Nam sử lược (1919),
Nho giáo
(1930),
Phật Lục (1940),
Quốc văn giáo khoa thư, 3 tập: lớp Đồng ấu,
Dự bị, và Sơ đẳng (soạn cùng Nguyễn
Văn Ngọc, Đặng Đ́nh Phúc, Đỗ Thận;
Nam Sơn Nguyễn Văn Thọ vẽ)
Việt Nam văn phạm (cùng Bùi Kỷ,
Nguyễn Mạnh
Tường) (1941).
Sau năm 1945, ông viết hồi kư:
Một cơn gió bụi (1949)
(Nguồn: Wikipedia)