Nhịp chày đôi
Tặng Dư Thị Diễm Buồn
Chim bay về núi, ngày chưa cạn
Nắng luyến ngậm ngùi mái tịch thôn
Giã gạo trông theo triều ánh sáng
Cám mù tỏa nhẹ bóng hoàng hôn.
Ơi, chàng niên thiếu, xuân mười tám!
Háo hức nhìn đời rộn mến thương
Bắp thịt gồng theo từng nhịp giã
Da đồng ửng đỏ lửa tà dương.
Nàng tuổi mười lăm, trăng đẹp tròn
Nhìn đời như ngắm bánh thơm ngon
Dẻo dai, uyển chuyển vờn thân rắn
Chày giã đều tay, bóng chập chờn.
Cùng giã chày đôi, mộng lứa đôi
Cắc cum hai tiếng mạnh chen lơi
Tình Yêu hai tiếng hòa theo nhịp
Mắt lặng nhìn nhau, nói vạn lời.
Gạo lức thô dầy dần tróc cám
Cám vàng gợi cát chốn vàm khơi
Gạo dần rạng ngọc trong lòng cối
Thoáng ngát mùi hương của đất trời.
Tĩnh mịch vọng dòn dã nhịp hai
Chày em hạ xuống nện chiều phai
Chày anh chổi dậy, tay vươn thẳng
Trớn mạnh bừng sinh lực tuyệt vời!
Nhà em ở tận vàm sông nhỏ
Đồng rộng sau vườn trải quạnh hiu
Văng vẳng tù và tru bóng xế
Bãi lầy, le, nhạn, vịt kêu chiều.
Tuần trước, anh xay lúa miệt mài
Mình trần, ánh đuốc lửa hồng soi
Gạo rơi, trấu vãi rào mưa đổ
Mắt cáo, liềm trăng lạnh lẽo cài.
Xế nay, hai đứa cùng giã gạo
Xong hết cối này, anh phải đi
Thui thủi một mình em suốt tối
Chừng nghe tim vọng nhịp chày đôi.
Gạo mới trên sàn thật dễ thương
Nồi cơm đãi khách sẽ bay hương
Mân mê vốc gạo, em liên tưởng
Trắng nuột hàm răng anh loáng gương.
Nước ngập tràn sông, trăng đã lên
Lòng em mở quạt gió bưng biền
Thấm dần rung động tình yêu mới
Trộn mạch cảm hoài đất tổ tiên.